MỘT CƠN MƯA – HAI THẾ GIỚI NỘI TÂM
Một cơn mưa bất chợt khiến ba người trú chung mái hiên. Một người bực dọc vì trễ hẹn, xem mưa là vấn đề do ngoại cảnh gây ra. Người kia lại bình thản đọc sách, nuôi dưỡng nội tâm giữa dòng đời hối hả. Cùng hoàn cảnh, nhưng khác cách phản ứng. Vấn đề không nằm ở ngoại cảnh – mà nằm ở nội tâm ta. Khi học cách quan sát và biết ơn cả những cơn mưa bất ngờ, ta bắt đầu hành trình chữa lành thật sự.
MỘT CƠN MƯA – HAI THẾ GIỚI NỘI TÂM
Ngày còn ở Sài Gòn, có lần tôi chạy xe máy đi công việc. Trời lúc rời nhà vẫn trong veo, ai ngờ đang đi giữa đường thì bất ngờ mưa lớn đổ xuống. Tôi vội tấp vào mái hiên bên đường để trú.
Ngay lúc đó, hai người đàn ông khác cũng dừng xe, ghé vào trú cùng. Một người mặc vest, dáng vẻ bận rộn, sốt ruột lẩm bẩm:
– Trời ơi, sớm không mưa, muộn không mưa, đúng ngay lúc tôi đi ký hợp đồng thì mưa!
Anh ta liên tục nhìn đồng hồ, vẻ mặt đầy khó chịu.
Còn người kia thì thong thả mở ba lô, lấy ra một cuốn sách – loại sách phát triển bản thân – rồi dựa tường đọc một cách bình thản, có vẻ còn đang tận hưởng khoảnh khắc dừng lại giữa dòng đời vội vã.
Cùng một cơn mưa, cùng một mái hiên – nhưng hai người lại có hai trạng thái nội tâm hoàn toàn khác nhau. Một người xem mưa là vấn đề do ngoại cảnh gây ra, khiến anh ta mất cơ hội, mất thời gian, và bực bội. Còn người kia – thay vì phản ứng – lại tận dụng cơ hội để quay về bên trong, nuôi dưỡng nội tâm, thảnh thơi đọc sách.
Tôi đứng đó, nhìn thấy rất rõ: vấn đề không nằm ở ngoại cảnh, mà là cách nội tâm của ta phản ứng với ngoại cảnh ấy.
Rồi tôi chợt nghĩ…
Biết đâu mỗi "cơn mưa cuộc đời" đến không để làm hỏng kế hoạch của ta, mà để mời ta dừng lại, quan sát chính mình, và quay về bên trong?
Biết đâu cái ta gọi là "vấn đề", thật ra là "cánh cửa" dẫn về sự chữa lành?
Tác giả: Trần Thanh Sang
Xem thêm